Multimedia Đọc Báo in

Lặng nhìn hoa trái tỏa hương

06:12, 15/06/2025

Giữa những vội vã của cuộc sống thường ngày, đôi khi ta quên mất cách dừng lại để nhìn một cánh hoa đang nở, để ngửi mùi hương nhè nhẹ của quả chín trong vườn.

Mọi điều dường như trở nên xa xôi trong những bước chân gấp gáp. Nhưng một buổi chiều lặng gió, khi ánh nắng vàng óng len lỏi qua kẽ lá, ta bất chợt đứng lại, lặng nhìn hoa trái tỏa hương và thấy lòng mình dịu xuống như mặt nước hồ sau cơn mưa.

Hay có một sớm mai nào như sáng hôm nay, ta ngẩn ngơ trước vẻ đẹp kiêu sa của từng bông hoa hồng đủ màu sắc trước hiên nhà, những bông hoa nhài rã rời khi tận hiến hương sắc cho đêm, những chùm hoa khế tím li ti cũng đủ sức hấp dẫn mời gọi lũ ong, bâng khuâng trước từng cơn mưa hoa lộc vừng trước ngõ vương cả con đường.

Ta cũng bâng khuâng trước mùi hương hoa dẻ, những trái đào bắt đầu chín bói đầu vườn. Là hương xưa mít mật thơm nức mũi mẹ mua của nhà ai tận miền nông trang khi lũ con thèm. Là cánh đồng lúa chín vàng, đàn chim sẻ bay lượn tìm mồi. Màu mỡ của đất, tinh túy của trời đã trọn vẹn hiến dâng lặn vào trong hương hoa vườn tược, trái ngọt mùa vàng. 

Minh họa: Trà My

Có những loài hoa chẳng cần rực rỡ kiêu sa, chỉ cần lặng lẽ nở, lặng lẽ khoe hương, đủ để khiến tâm hồn người ta lắng lại. Như hoa bưởi đầu mùa, trắng tinh khiết và thơm dịu dàng, không phô trương nhưng dễ khiến người ta nhớ về một mái hiên xưa, nơi bà vẫn thường chưng hoa trong chiếc bát sứ men lam. Hay như những trái vú sữa, chín trong im lặng, ẩn mình sau những tán lá xanh rì, chỉ đợi bàn tay yêu thương nâng niu, sẻ chia vị ngọt mát lành.

Hoa trái tỏa hương – không chỉ là quy luật của thiên nhiên, mà còn là hình ảnh của những con người âm thầm gieo trồng và nhẫn nại đợi ngày thu hái. Có ai từng thấy dáng mẹ lom khom giữa vườn không? Từng ngày chăm chút cho gốc cà, luống rau, buồng chuối… Để rồi mùa về, dù chẳng nói gì, mẹ chỉ lặng lẽ đặt vào tay con những thức quà ngọt ngào của đất. Rồi con mang quà quê ra với thị thành, đi bốn phương trời đất nước. Trong sự lặng lẽ ấy, có tình yêu, có hy sinh, có cả một đời gửi gắm.

Lặng nhìn hoa trái tỏa hương – đôi khi chính là một cách sống chậm, sống sâu. Là khi ta chọn tạm rời xa những cuộc chạy đua vô định, để lắng nghe tiếng chim hót sau vườn, lũ ong mật rù rì siêng năng nhẫn nại đi tìm vị ngọt cho đời; để ngắm nụ hoa vừa hé, để thả hồn theo mùi thơm nhẹ nhàng của quả chín. Chính trong những phút giây ấy, ta cảm nhận được những dư vị mộc mạc mà đậm đà của cuộc sống – điều mà nhịp sống hối hả thường khiến ta lãng quên. Và cũng trong sự lặng lẽ ấy, quê hương hiện ra – không ồn ào, không khoa trương – mà dịu dàng như ánh nắng vắt ngang bờ rào, như con đường đất đỏ dẫn về nhà, như gốc cây trước ngõ vẫn trổ bông đúng mùa.

Và hơn hết, trong phút giây dừng lại đó, ta học cách mở lòng mình. Để nhận ra rằng, không phải những điều lớn lao hay rực rỡ mới làm nên ý nghĩa của đời người. Mà đôi khi, chính là cánh hoa nhỏ bên hiên, mùi trái chín đầu mùa, hay ánh mắt rạng rỡ của mẹ khi đặt trái ngọt vào tay con. Những vẻ đẹp đơn sơ, bình dị nhưng đủ khiến ta thấy lòng mình đầy ắp.

Lặng nhìn hoa trái tỏa hương, ta cũng thấu được sự cộng sinh hài hòa của đất trời. Mùa nào thức nấy, loài nào cũng có thời khắc của riêng mình. Xuân cho hoa, hạ dâng trái, thu tròn vị ngọt, đông chắt chiu mầm sống. Thiên nhiên không vội, không chen lấn, mà cứ âm thầm xoay vần, đủ đầy và lặng lẽ. Phải chăng, đó cũng là cách để con người học lấy sự ung dung, thuận tự nhiên, sống biết ơn với từng mùa đang tới?

Đinh Hạ


Ý kiến bạn đọc


Xem thêm

Chõng tre thềm cũ
06:12, 15/06/2025
Trời quê nhớ mẹ
08:45, 08/06/2025
Tháng Sáu về nhà…
08:44, 08/06/2025
Gửi người qua sông
08:44, 08/06/2025
Thăm tuổi thơ ngây
08:33, 01/06/2025
Gặp lại mùa sim
08:33, 01/06/2025